Vì lí do bản quyền TM sẽ không đăng tiếp chương 6 bản thảo đã chỉnh sửa lên fb hoặc blog nữa nên có lời để bạn đọc và các tình yêu thông cảm.
Bản thảo lần 1 được coi như bản nháp đã hoàn thành vào đầu năm 2014.Nó đã chiếm được rất nhiều cảm tình của bạn đọc xa gần.
Bản thảo đó đã được chia sẻ khá rộng rãi trên các trang web mang tên MUAHOABACHHOP và các trang web mang tên CHUYEN TÀU ĐỊNH MÊNH, TIEU THUYET CHUYET CHUYEN TAU DINH MENH CUA VIET NAM trên google với bút danh NGỌC THỦY VŨ
TM cảm ơn sự yêu mến và ủng hộ của mọi người đã dành cho mình.
Hiện nay, tình hình Biển Đông đang nóng bỏng nhưng TM vẫn giữ TÂM AN để tiếp tục hoàn thành cuốn tiểu thuyết đầu tay này.
Có một chuyện rất lạ là: Khi xong bản thảo lần 1, TM đã mừng hụt vì cứ tướng chỉ còn phải sửa lỗi và hoàn thiện một số tình tiết trong tiểu thuyết là sẽ hoàn thành... nhưng vào hôm đêm ấy, TM bỗng chiêm bao thấy một người thiếu nữ rất xinh đẹp, thướt tha trong bộ áo dài màu trắng cầm tập bản thảo CHUYẾN TÀU ĐỊNH MỆNH của TM trong tay vẻ buồn buồn khẽ lắc đầu.
TM rất ngạc nhiên hỏi người ấy:
- Ồ! Sao thế ạ? TM tự thấy như thế là hay rồi và đọc giả cũng rất khen mà... Vì sao người vẫn không ưng?
Người thiếu nữ nhìn tôi rớm nước mắt và nói:
- Chưa được. Đây chỉ là bản nháp thôi. TM sẽ còn phải lao tâm khổ tứ rất nhiều nữa mới được...
Tôi khẽ kêu lên:
- Trời! Mới chỉ là bản nháp thôi sao? Ôi! ...
- Đúng rồi. .Nếu TM muốn dừng lại ở đây thì chả lẽ việc em được sinh ra trên đời này phải chịu biết bao cay đắng, oan gia, khổ ải là uổng phí lắm sao? Nếu thế chẳng phải là đã phụ tấm lòng mong mỏi của CHA MẸ và mọi người trong TỨ PHỦ lắm sao?
Không, đây mới chỉ là bản sao mờ nhạt của TM thôi...
Tôi tròn mắt hỏi lại:
- Bản sao mờ nhạt...?
Thiếu nữ ấy nhìn tôi mỉm cười, dịu dàng nói:
- Phải rồi. Em phải tự tìm thấy mình, phải tìm thấy một TM thật sáng tạo và thăng hoa... nếu không CHA MẸ và TỨ PHỦ sẽ không bao giờ cho phép em được ấn hành tác phẩm này đâu.... Nhớ nhé: Điều này hoàn toàn phụ thuộc vào em. Chị và Cha Mẹ dẫu có thương em đến mấy cũng không thể giúp em được.
Tôi khẽ lẩm nhẩm một mình:
- Chị ư? Cha Mẹ ư? ...
Thiếu nữ nắm chặt tay tôi, rơi lệ khẽ gật đầu:
- Ừ. Em gái đáng thương của ta...Trong thế giới muôn đời thì em là em gái của ta, là con gái út đáng yêu của CHA MẸ ... Em có biết vì sao mỗi khi em đi lễ Thánh thì mọi việc thật may mắn như thể đã được sắp xếp từ trước không? Vì CHA MẸ và mọi người luôn cho quý nhân đi theo để phù hộ cho em và các vị THÁNH THẦN nơi em đến luôn chờ đón em... Em có còn nhớ cảm gác khi em hầu thánh không?
- Có. Em nhớ. Khi đó, em thấy mình thật sự thăng hoa, cứ như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh, trong lòng em vui náo nức lạ kì....và... em rất sợ khi tiệc tàn, buổi hầu kết thúc, em như lại bị rơi bịch xuống cái bể khổ trầm luân... Em rất sợ những giấc mơ dài thăm thẳm... vì trong giấc mơ ấy, em luôn bị mọi người bỏ đi hết... chỉ còn lại mình em... trong hoang vắng, lạnh lẽo và cô đơn. Em sợ lắm...Chị ơi, đừng bỏ em lại một mình nữa nhé...
Tôi níu chặt lấy người thiếu nữ và khóc như mưa như gió.
Người ấy ôm chặt tôi vào lòng và nói:
- Em à, đừng buồn, đừng khóc nữa... Cho dù trần âm cách biệt nhưng mọi người luôn ở bên em, luôn dõi theo từng bước em đi và mọi người luôn rơi lệ mỗi khi em gặp cảnh uất ức, oan trái, đau lòng....Cố lên em... CÔ NÀNG ÚT dễ thương luôn được cả TỨ PHỦ yêu mến và ngưỡng mộ... À, sắp tới em nên tìm về chốn tổ họ Vũ Võ em nhé.... Nhớ là phải tìm về đó nhe em.
Nói rồi thiếu nữ ấy biến mất . TM bừng tỉnh thấy nước mắt rơi ướt đầm cả gối...
TM là một người theo đạo TỨ PHỦ và trong cuộc sống của mình đã xảy ra rất nhiều chuyện rất lạ... mà người bình thường không tài nào giải thích được. (Xin không dám tiết lộ THIÊN CƠ)
Một tuần sau, tôi viết xong chương 1 và đúng là bản thảo mới này khác hẳn với bản thảo nháp trước đó. Quả nhiên, khi tôi up lên fb, đặc biệt là blog của mình đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi của bạn bè và đọc giả kể cả những đọc giả nước ngoài phải đọc bản dịch rất ngô nghê của google.
Thực ra, câu chuyện mà mọi người đã theo dõi trong tiểu thuyết chỉ thực sự gay cấn và hồi hộp từ chương 10 trở đi.
Thôi đành hẹn với những ai yêu mến TM và CHUYẾN TÀU ĐỊNH MỆNH cho tới khi tiểu thuyết được in sách vậy
Rất mong sau này mọi người nhiệt tình ủng hộ TM nhé.
TM sẽ cố gắng hoàn thành nhanh và thật chất lượng cuốn tiểu thuyết ĐỊNH MỆNH này.
Hy vọng lúc đó, bọn TRUNG QUỐC cùng cái giàn khoan chướng mắt kia đã cuốn xéo khỏi Biển Đảo của chúng ta...
TM cảm ơn sự đồng cảm của mọi người...
.
Đăng nhận xét