BỤT HỎI: " TẠI SAO CON KHÓC?"



Đêm qua, tôi nằm mơ một giấc mơ kì lạ. Có một người lạ đến tìm tôi và bảo:
- Bài thi của bạn sẽ không được lọt vào danh sách ba mươi bài thi xuất sắc nhất đâu. Bạn có buồn không?"
Tôi nhìn người ấy, nở một nụ cười hồn nhiên như cô tiên và nói:
-Hì hì... Có gì mà phải buồn ạ...
Người lạ nghe thế thì gật gù nói:
- Được lắm. Thế là tốt...
Nói rồi người ấy cười haha ... và biến mất.
Tôi trở vào nhà trong vừa đi vừa lẩm nhẩm câu nói của một người bạn đã từng nói với tôi: " Được giải không kiêu ngạo. Thất bại không nản lòng. Sự ủng hộ của đoc giả là quan trọng"
Bất chợt ông Bụt trong truyện cổ tích hiện lên hỏi:
- Này TM, ta tưởng con phải khóc lóc chứ? Con hãy khóc đi, khóc thật to vào thì ta mới có cớ để giúp con chứ. Nào TM, khóc đi nào....
- Dạ. Con đa tạ ông nhưng con không thể khóc ...
- Vì sao chứ?Sao con lạ thế?Con không muốn được ta giúp sao?
- Vì sau cuộc thi này con đã nhận ra một điều rằng: Con có rất nhiều đọc giả yêu mến con và nếu con có xuất bản sách thì nhất định sách của con sẽ bán rất chạy ạ...
Tôi chợt nhìn ra ngoài, thấy một chú ngựa Nhật Bản tuấn tú đang đứng trước cửa vẻ chờ đợi tôi.
Tôi lễ phép cúi đầu chào ông Bụt rồi nói:
- Con chào ông nhé, Con phải đi đây. Chú ngựa cưng đến đón con rồi... Con đi đây vì chàng hoàng tử đẹp trai nhất trên đời đang nóng lòng đợi con ở chỗ hẹn mà... Con đi đây. Tạm biệt ông nhé... Ông về trời đi kẻo muộn quá cửa thiên đình đóng mất phải bơ vơ bên ngoài thì khổ lắm...
Tôi nói rồi trèo lên lưng con tuấn mã và lao đi trong gió...

My Instagram

Copyright © MÙA HOA BÁCH HỢP. Made with by OddThemes