NHÀ EM CÓ NUÔI...MỘT ÔNG NỘI



Trong đợt thực tập sư phạm ở trường G,tôi được phân công vào lớp tiên tiến xuất sắc của trường.Một hôm tôi ra một đề văn: "Em hãy tả về một người thân của em".Tôi dặn các em: 'Các con nhớ tả cho thật trung thực,càng trung thực càng tốt."
  Khi chấm bài tôi thật bất ngờ khi bắt gặp  bài văn của một học sinh nam trong lớp.Phải nói là học sinh này tả " siêu thực" luôn.Em đó viết như sau: "Nhà em có nuôi một ông nội.Ông năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi.Ông càng già càng khó tính,lúc nào cũng cáu bẩn.Cả ngày, ông nằm thu lu trên gác xép.Đến bữa ăn, ông quát lớn:
 -Cho tao ăn mau lên .Tao đói lắm rồi.
  Ông em tuy già nhưng xơi rất khỏe,còn khỏe hơn cả bố em.Bình thường em rất sợ lại gần ông vì lỡ có gì sai trái sẽ bị ông chửi cho thậm tệ.
  Cả nhà em ai cũng ghét ông.Giá bố mẹ em đưa ông vào trại dưỡng lão thì có phải tốt biết mấy."
  Đọc xong bài văn, tôi cười chảy nước mắt.Cười xong rồi , tôi thấy thật  buồn và đau lòng.
                                                                             

My Instagram

Copyright © MÙA HOA BÁCH HỢP. Made with by OddThemes