Home Đạo Mẫu MẪU LIỄU HẠNH - ĐẠO MẪU VÀ NHỮNG NÉT ƯU VIỆT CỦA NÓ TRONG ĐỜI SỐNG TÂM LINH NGƯỜI VIỆT
MẪU LIỄU HẠNH - ĐẠO MẪU VÀ NHỮNG NÉT ƯU VIỆT CỦA NÓ TRONG ĐỜI SỐNG TÂM LINH NGƯỜI VIỆT
By Trà My Vũ At 16:52 0
PHẦN 2
-----------------------------------------------
Ở thượng giới, tiên chúa khôn nguôi nhớ phàm trần. Phần thương cha mẹ tuổi già mà phải khóc kẻ tóc còn xanh, phần thương chồng đơn lẻ cảnh gà trống nuôi con, phần thương các con thơ dại đã phải chịu cảnh chia li, khiến cho Người ngày buồn, đêm lệ tuôn rơi.
Vua cha biết chuyện thì cảm thông và cho phép tiên chúa được hạ phàm.
Vừa tới dương gian, Người đã trở về thăm hỏi, an ủi mẹ cha, rồi nhờ anh trai phụng dưỡng họ.
Sau đó, tiên chúa về nhà chồng.
Gặp lại chồng con sau bao ngày xa cách, khiến Người không khỏi rơi nước mắt, mừng mừng, tủi tủi.
Chúa dọn dẹp nhà cửa, khâu vá quần áo cho chồng con rồi thoắt lại biến mất.
Trong suốt mười năm sau đó, Người thoát đến để chăm lo cho chồng con rồi lại thoắt biến đi.
Khi thấy các con đã khôn lớn trưởng thành, Người mới rời khỏi đó để vân du thiên hạ.
Tiên chúa đi về phia Bắc. Có khi Người hóa thành cô gái đẹp vừa đi vừa thổi sáo dưới ánh trăng thơ mộng. Có khi Ngươi lại hóa thành bà lão đầu tóc bạc phơ ngồi tựa cây trúc ven đường. Có khi Người mở quán bán hàng trên lưng đèo, rồi lại hóa thường dân đi vãn cảnh chùa chiền. Nếu có kẻ nào giở thói trăng hoa, hoặc làm điều bạc ác thì Người thẳng tay trừng trị.
Tiếng lành đồn xa, người trong thiên hạ thi nhau bàn tán về tung tích và hành vi của nàng.
Câu chuyện về nàng được thêu dệt hư hư thực thực và mọi người kính cẩn gọi Người là Tiên Chúa.
Thời vua Lê Thái Tổ trị vì (1385-1433), khi đó tiên chúa hóa phép thành cô gái, mở quán bán hàng ở chân đèo Ngang. ( Quảng Bình).
Lời đồn đại về một cô chủ quán nhan sắc hơn người ở nơi chân đèo heo hút đã truyền về tận kinh thành, đến tai đông cung thái tử, một kẻ bất tài, lười biếng và háo sắc.
Thái tử liền cùng một toán bộ hạ tin cẩn, phương nam thẳng tiến, lén đi tìm người đẹp.
Thái tử hạ lệnh cho cả nhóm tùy tùng ngày đi, đêm nghỉ, chỉ dừng chân khi thật sự quá mệt mỏi.
Chẳng mấy chốc bọn họ đã đến chân đồi ngang.
Ở nơi tiên quán, Chúa tiên đã bấm độn, biết gã thái tử lười nhác, bất tài, háo sắc đang đến tìm mình.
Người liền biến thành cây đào mọc ở ven đường, với độc một trái thơm, chín mộng.
Khi thái tử tới bên gốc đào thì trái đào thơm phức ấy rơi đúng vào lòng y.
Y tưởng của bở trời cho nên mừng rỡ đưa lên miệng ăn luôn. Nhưng kì lạ thay, trái đào cứ nhỏ dần rồi biến mất. Y tiếc nuối với theo thì ngả bổ chửng vì bị lỡ đà...
Đó chính là lời răn đe của tiên chúa dành cho tên hôn quan háo sắc.
Chỉ có điều hắn có sáng mắt ra không thì xin mọi người đọc tiếp ở phần sau...