Home BUỒN @COM HÓT! HÓT! HOT! NGƯỜI HÀ NỘI ĐANG MƠ GÌ ?
HÓT! HÓT! HOT! NGƯỜI HÀ NỘI ĐANG MƠ GÌ ?
By Trà My Vũ At 08:17 0
Nóng muốn " độn thổ" rồi huhu
.....................................
Mấy bữa nay, Hà Nội nóng hệt như một cái "chảo lửa" , còn tụi tôi thì hệt như những chú cào cào đang nhảy nhô nhảy nhào trong đó.
Buổi sáng, chỉ mới 9h mà chợ đã vắng tanh vắng ngắt. Còn buổi tối , mới chưa đến 9 h mà trên con phố nhà tôi người cũng vắng teo.
Mấy bà lớn tuổi trong ngõ bảo nhau:
- Tiên sư cái thằng Tàu Khựa, mày thâm thiệt đó. Chắc mày biết hai năm hỏa thì sẽ nắng như "rang người" nên mày xui lũ khốn đi chặt cây, để bây giờ cây cối trơ trụi mới ra nông nỗi này.- Bà Sáu lùn, vốn đanh đá nên chửi mà cứ ngọt như hát.
- Sao các ngài không trừng phạt mấy thằng trời đánh ý nhỉ? Phải phạt vài thằng thì đứa khác mới sợ.- Bà Lan quắt vẻ bực bội nói chêm vào.
- Mà có khi chả cần trừng phạt gì ghê gớm, chỉ cần vào ngày nắng như bữa nay, bắt mấy tên bụng phệ đó cởi trần, mặc xà lỏn, chân đất, đi đi lại giữa đường Nguyễn Chí Thanh từ 1h đến 3 h là ok rồi... hahaha...-Bà Sáu lùn nói xong khoái quá cười đã đời.
- Nếu thế thật thì chiều tối lại, có heo quay bán đày chợ cũng nên, nhẩy.... hehehe- Mụ Hợi béo vội chêm vào cứ như thể sợ ai cướp mất "ý tưởng" hót của mình.
Đó là chuyện của mấy bà ngoại, còn lũ trẻ thì ngồi trong nhà nhìn ra ngoài trời đang nóng như đổ lửa, miệng mếu máo, giọng giả khóc, than vãn cho cảnh ngộ hiện tại của mình.
- Ôi! Biết thế này, thà tôi hóa thành vịt con để lội xuống ao cho mát hị hị...Bé Bông giả khóc một hồi hóa thành khóc thiệt.
- Bà mà xuống ao thì thành vịt luộc liền đó... kkkk...Cu Tí chêm vào rồi cười sướng.
- Thế thì tôi cầu trời cho tuyết rơi như ở Bắc cực...- Bé Bông nói rồi chắp tay nhìn đăm đắm về phía cuối chân trời.
- Ủa! Mơ thế thì hổng ăn thua rồi. Thà bà mơ được chui vô thế giới cổ tích cho xong... Hihi, may ra còn gặp được bà La sát... Cu Tí nói rồi thì đắc ý, cười híp mắt
- Ui trùi! Gặp bà La sát để mần răng rứa mày? - Bé Bông đổi giọng để trêu lại ông bạn nhí.
- Ủa! Bà hỏng biết để mần răng ư? Đúng là đồ con vịt có khác chỉ biết kêu cạc, cạc...
- À! Tôi nghĩ ra rùi... Là để mượn bà ý chiếc quạt thổi cái nóng đi... Ok! Chuẩn men...
Hai đứa nó cộc đầu vào nhau cùng cười phá lên.
Tôi mang khay nước ra, gọi tụi nhỏ:
- Hai đứa lại đây uống nước mơ nào! Lại mau kẻo hết nha.
Hai đứa nó vội chạy lại chỗ tôi, mặt tươi tỉnh hẳn lên. Chúng cầm cốc nước lên, uống một hơi cạn liền.
- Cảm ơn cô chủ TM! Cảm ơn rất nhiều! Nước mơ tuyệt hảo!
Hai đứa tranh nhau nói lời cảm ơn. Tôi chợt phì cười trước vẻ hồn nhiên của tụi nhỏ.
Chợt con Bông nhìn thấy tấm ảnh của tôi trên màn hình, nó véo von:
- Ui!n Ui! Tấm hình cô TM chở em cu đi chơi kìa! Ui! Nhìn ju thế!
- Là tấm hình cũ rồi. Đó là từ hồi con phố này còn rợp bóng cây... Chứ bây giờ... - Mặt cu Tí xịu xuống như chiếc bánh đa vừa nướng xong thì bỗng gặp phải trời mưa.
- Ừ. Đúng rồi... Cái đó đã thành quá khứ, còn bây giờ, nó giống như một giấc mơ quá xa xỉ vậy... Tiếc thiệt thôi...
-
-
-
-