VỢ ANH KHUẤT NÚI





Sông bao nhiêu nước cho vừa, trai bao nhiêu vợ cho vừa lòng tham???
........................................................

Một buổi tối, cô bạn thân rủ tôi lên sàn nhảy cổ điển để nghe nhạc và thư giãn. Không ngờ, tối hôm đó, tôi đã trở thành sao sáng của vũ trường. 
Chỉ sau một điệu nhảy đầu tiên, ngay lập tức, có rất nhiều anh chàng trốn vợ, vợ bỏ, vợ chê...  cứ bám riết lấy tôi. 
Một trong số đó là  anh chàng "đại già" , người cao, gầy khẳng khiu như cây xoan mùa thay lá.
 Ông lão này mê tôi cứ như bị bỏ bùa .
 Năm nay, ông lão chắc cũng sấp sỉ  lục tuần. Nghe nói, ông là giảng viên khoa tiếng Anh trường đại học Ngoại Ngữ,  đã nghỉ hưu.
Ổng  tuy hơi nhừ, nhưng được cái giàu có. Thật cảm động, vì bài slow nào ổng  cũng dành cho tôi. 
Khi tay trong tay  thả hồn vô một vũ điệu dịu êm, ổng thì thào vào tai tôi:
 -Em ơi! Em xinh quá! Anh muốn được suốt đời này chỉ nhảy slow với một mình em thôi...
 Tôi cố nhịn cười, hỏi nhỏ:
 -Anh bao nhiêu tuổi rồi?
 Chàng nói khẽ, giọng ấp úng:
 -Anh..
 Tôi tủm tỉm cười nói luôn:
 -Chắc gần 50 mươi năm về trước, anh tròn hai mươi,.nhỉ?
 Ông lão đỏ mặt, lúng túng.Tôi nhìn ổng khẽ thở dài, giọng  thẽ thọt:
 -Em không thể hứa với anh được đâu vì...
 -Vì sao thế em?
 -Anh gần đất xa trời rồi thì sao có thể cùng em lâu dài được-Tôi giả giọng buồn rầu nói.
 Ông lão  phều phào ghé  vào tai tôi bảo nhỏ:
 -Yên tâm đi. Anh còn thọ lắm vì ngày nào anh cũng cũng uống tiên đan mà.Tiên đan này hết ý nha...
 Tôi phì cười, xuýt thì giẫm vào chân ổng.
Tôi sực nhớ ra một chuyện, hỏi nhỏ:
 -À, chị  gái em đâu rồi ? Chị ý có hay ghen không?Chị ấy mà biết khéo lại xảy ra án mạng thì chít...hihi...
 Ông lão giơ tay lên quệt mồ hôi trán,  thở hổn hển, nói với tôi:
 -Đừng lo, em ơi...Vợ anh khuất núi rồi. Ok đi em.
 Tôi nghe nói thế cứ tưởng vợ ổng đã quy tiên nên không tiện hỏi thêm, vì sợ chạm vô vết thương lòng của " người ta".
  Nào có ngờ đâu, vào buổi tối ngày hôm sau, tôi và cô bạn vì "buồn  tình", chẳng biết đi đâu, nên lại ghé  sàn thì chạm mặt ngay  ông "đại già" bữa trước. 
 Tôi nhìn thấy ổng  đang  ngồi ôm một người đàn bà trông rất  là  tình củ.
Đợi đúng đến lúc vũ điệu slow nổi lên, tôi mới đến trước mặt ông lão làm bộ õng ẹo,  nói:
 -Anh ơi, ra với em đi.Vũ điệu này là của  riêng chúng mình mà...
Nghe tôi nói thế,  mặt mặt ổng tái mét, giọng ú ớ.
 Ngay lập tức, người đàn bà bên cạnh ổng, nhảy dựng lên, nói:
 -Cái gì? Con ranh kia là ai thế?
 Tôi cố nhịn cười, nói giọng nửa đùa, nửa thiệt:
-Ồ hay!Bà là ai mà có quyền nói với tôi câu ý?
 Bà ta  liền quay ngoắt  sang phía lão chồng, nói như rít lên:
 -Ông nói cho con ranh này biết đi:Tôi là ai... Nói mau!
 Tôi vẫn cố tình giả như điếc bẩm sinh, giả giọng nai vàng, vẻ ngơ ngác hỏi ổng:
 -Anh ơi, ai thế? Phù thủy Nai-na à?
 Ông lão  vẻ mặt, nhăn như quả bị rách, đau khổ, nói:
 -Khổ lắm...-Rồi chỉ tay về phía người đàn bà- Sư tử xuyên lục địa nhà tôi đó...
 Tôi nhìn ổng  khẽ bật cười, hơi dài giọng hỏi lại:
 -Sư tử nhà anh mới nuôi à?
 Vợ ổng nghe thấy thế thì  không nuốt nổi cơn  giận dữ, nói như quát:
 -Con ranh  kia ăn nói kiểu gì thế? Ta là vợ lão ấy nè!!!
Tôi tiến lại trước mặt ông lão, hỏi:
 -Vợ anh thật sao? Chị ấy mới sống lại à? Sao anh nói vợ mình khuất núi rồi mà. Em tưởng khuất núi là chết thẳng cẳng rùi chứ?
  Ông lão sợ hãi  lùi lại sau, vội vàng thú nhận, giọng run rẩy:
 -Vợ tôi đi công tác Sài Gòn, xa sông cách núi nên ...tôi... mới tiện mồm nói là..khuất núi... cho tếu táo ý mà. Tôi...
  Bà  vợ xông thẳng lại  túm cổ áo ông chồng, tưởng chừng như sắp ăn tươi, nuốt sống ổng, quát lớn:
- Cái gì??? Đồ đểu! Lão dám rủa ta chết rùi sao???
- kkkkkkkkkkkkkk

My Instagram

Copyright © MÙA HOA BÁCH HỢP. Made with by OddThemes