Home Chuyện Ngoài Lề CHUYỆN NÀNG TÁM
CHUYỆN NÀNG TÁM
By Trà My Vũ At 07:46 0
Chuyện với mấy nàng Tám vui phết nhảy!!!
.....................................................
Mỗi khi ra ngoài, dù không chú ý đến bản thân lắm thì vẫn được nhiều phụ nữ có tí " xuýt xoa" vì trông dáng dấp của tôi có vẻ còn "chuẩn" hơn nhiều "hot girt, hot rác" gì đó.
Một lần, có mấy cô nàng trong shop mĩ phẩm hỏi tôi:
- Chị ơi, sao người chị chuẩn thế ạ? Liệu chị có phải đi " bồi đắp' gì không đó? Em hỏi thiệt lòng mà.
Tôi cười, nói hùa theo cho vui:
- Hì, có đấy. Mấy năm trước, chị có đến gặp bác sĩ CÁT TƯỜNG.
- Ủa! Thiệt ạ? Em nghe nói ở đó, ổng chỉ đào tạo thợ lặn thui mà? Mới lại, nếu ai đã lặn là không sủi tăm luôn- Cô nàng đứng sau lưng tôi nói chêm vào.
- Không phải thế đâu. Trước khi tham gia khóa đào tạo ấy, bao giờ bác sĩ cũng hỏi: " Bạn muốn học môn lặn hay môn bơi?".- Tôi ngừng giây lát, khẽ phì cười, nói tiếp- Thế là chị yêu cầu tham gia "môn bơi lội", nên dĩ nhiên là hổng sao rùi.
- Thiệt a? Sao số chị hên thế ạ? Hèn chi, giờ trông chị như HOA HẬU QUÝ BÀ nhỉ? Hihihi...
Vừa hay, lúc đó, có một cô là khách quen của tôi cũng tới xem đồ, nghe được câu chuyện của mấy nàng TÁM kia.
Cô ấy chào tôi, rồi quay sang mấy nàng Tám, chỉ về phía tôi, nói:
- Chị ý tên là Trà My, người quen của tôi. Chị ý nói đùa đó, chứ nàng này thì dáng chuẩn từ xưa rùi, đâu cần phải đến gặp ông CÁT TƯỜNG làm chi.
Nghe chị người quen của tôi nói thế, mấy nàng TÁM mắt tròn, mắt dẹp, xuýt xoa:
- Ủa! Thiệt ạ? Thiệt ạ?...
Tôi cười bảo họ:
- Thực ra, lúc đầu... "phiên bản gốc" cũng không được như bây giờ. Là nhờ mấy con BỰA cho thuốc tăng trọng vô đồ ăn của tôi, làm tôi phải ăn ít hơn, tập thể dục và đi bộ nhiều hơn... nên sau đó vài tháng, duy chỉ có VÒNG 2 thắt lại, còn VÒNG 1 và VÒNG 3 thì giữ nguyên như lúc trọng lượng bị tăng thêm 3 kí... Hihi... đúng là trong cái rủi lại có cái may...
- Ủa! Thế thì hên thiệt đó ạ. Chị như bây giờ, trông HOT lắm...- Nàng Tám ở trước mặt tôi, nói chêm vào.
- Thế mỗi lần, diện đồ, rùi soi gương, chị có thầm cảm ơn LŨ BỰA kia, không ạ?- Chị người quen nhìn tôi cười, hỏi.
- Có chứ. Tôi luôn xúc động, nói: " BỰA ơi! Thank you, nha." hihi...
- Ủa! Gặp BỰA may thiệt sao? Ôi! Em cũng mong được gặp nó quá...aaa...- Một nàng Tám trong số bọn họ, buột miệng thốt ra câu đó, rùi cười ngất.
- Hahaha...