Những câu chuyện ly kì về BÀ CHÚA ÓT
........................
......................................
Trước ngày, về cửa Chúa Lâm Thao , có một chị đồng nổi đến điện nhà tôi thắp hương xin lộc thì thấy Chúa nhập đồng và phán rằng: “ Ngày mai, về cửa ta, ngươi hãy lên cung cấm dâng cơi trầu trình, ta sẽ ban tay ấn tay quyết cho ngươi. Nhớ đấy.”Sau đó, tôi có tìm hiểu về ngôi đền Chúa thông qua một số người quen là đồng cựu thì được biết rằng: Đó là một ngôi đền rất linh, thờ bà chúa Lâm Thao là em ruột của vua Hùng Vương thứ 17.
Trước cổng, có đề hai chữ “ Hạ mã” bằng tiếng Hán, có nghĩa là ngay cả nhà vua đi qua cũng phải xuống ngựa.
Còn nữa, cung cấm của ngài chỉ là một căn gác gỗ đơn sơ nhưng không một phụ nữ nào được đặt chân lên đó.
Đã có những bà đồng, thủ nhang đã bị trói chặt vào cầu thang khi vừa bước chân lên.
Cũng có người khi ở đền thì không sao nhưng về nhà bỗng hóa điên,, hóa rồ, sau phải nhờ người đưa về đền sám hối mãi mới khỏi.
Nghĩ lại, tôi bán tín bán nghi: Lỡ nhập đồng chiều nay, không phải Chúa mà là ma quỷ giả danh thì đời tôi coi như tiêu rồi vì ma quỷ bây giờ nhập vào người trần rồi giả thần thánh cũng rất nhiều.
Tôi thầm nhủ: Tốt nhất là tôi cứ xem chuyện chiều nay, như chưa từng xảy ra.
Hôm sau về đền, không hiểu sao trong lòng tôi cứ vui như trảy hội, có cảm giác giống hệt một đứa con đi xa lâu ngày nay mới về thăm cha mẹ.
Tuy nhiên, tôi vẫn cố “lờ” cái chuyện hôm trước.
Kì lạ thay, dường như có một cái giọng ỏng ẹo như thái giám ngày xưa cứ văng vẳng bên tôi tôi, hối thúc:
“ Ngươi lên cung cấm đi. Chúa đang chờ ngươi đó.” Bỗng dưng tôi có cảm giác lo sợ… liền lấy tay che tai và đi tiếp.
Đến cổng ra vào, tôi chợt thấy hoa mắt chóng mặt, bị vấp ngã giống như người vướng vào thiên la địa võng vậy.
Lúc tôi bò được dậy, thì cái giọng thái giám kia lại vang lên : “ Chúa đang đợi ngươi ở cấm điện, sao ngươi không đến? Rượu mừng không uống định chờ uống rượu phạt sao…”
Tôi vội đứng dậy, đến ban công đồng, khấn: “ Lạy cha mẹ, lạy Chúa bà tối tú anh linh, nay con người trần mắt thịt , tấm thân hèn mọn nên rất sợ phải trèo lên cấm điện của Chúa, trước là sợ mạo phạm đến oai linh của Người, sau là không muốn làm bia miệng muôn đời. Vậy nếu Chúa thực sự thương kẻ thảo dân hèn mọn này thì người hãy cho con một đài nhất âm nhất dương, con sẽ dốc hết can đảm để lên cấm điện.”
Sau khi xin được đài, tôi đến ban quản lí nhà đền để xin phép.
Trong lòng tôi vẫn thầm mong họ từ chối thì tốt, nhưng có một bà trong ban chỉ nhắc lại cho tôi nghe chuyện mấy người đã từng bị Chúa phạt, rồi vẫn vui vẻ nhờ ông thủ nhang dẫn tôi lên cấm điện.
Đường lên am Chúa được nối bởi chiếc cầu thang làm bằng gỗ, chỉ có chừng hơn mười bậc, nhưng sao với tôi giống như đường lên trời vậy.
Suốt cả cuộc đời, có lẽ đây là con đường khiến tôi run sợ nhất.
Khi lên đến cung thờ ngài, người tôi chao đảo, có cảm giác như vừa uống nhầm phải một li rượu nặng vậy.
Tôi chắp tay thành tâm khấn Chúa, rồi ngồi thiền.
Tôi nhắm mắt, thả hồn vào hư vô...
Căn gác gỗ bỗng biến thành một đài sen bồng bềnh nhẹ tựa đám mây trắng muốt, cứ êm trôi, êm trôi… thiệt huyền ảo.
Lúc hai chân chạm đất, tôi mới kịp hoàn hồn, thở phào nhẹ nhõm.
Tôi chạy vội lại chỗ ban quản lí để cảm ơn họ.
Bà bác ban nãy nắm chặt tay tôi ứa nước mắt, nói: “ Con ơi, Chúa thương con quá… Con đúng là có phúc… Mẹ ở đây khói nhang hầu cận người đã hai mươi năm, nhưng chưa một lần dám đặt chân lên đó vì mẹ sợ…”
Tôi hướng lên cấm điện, chắp tay, nước mắt rưng rưng: “ Con đa tạ Chúa vì đã thương xót cho kẻ hèn mọn này. Con xin đa tạ…
__________________________________
Before I travelled to Lam Thao Temple, a follower of Mother Goddess religion went to my house. Turning her into a spirit medium, Lam Thao Goddess appeared and said: "Tomorrow, going to my temple, go up to my loft and offer some betal and areca. I'll bless you..."
Later, I learned about the temple of the Goddess through some acquaintances and knew that: it is a sacred temple, worshipping Lam Thao Goddess, the younger sister of Hung King the 17th. In front of the gate, there are two words: "Get off" in Chinese, which means that even the King, going through it, had to get off the horse.
Also, Lam Thao Goddess' loft is only a simple wooden attic but no women might set foot on it. There were many female believers and managers of temples tied to the stairs when stepping on it.
Some women, after going home, went mad and had to come back to the temple to apologize to Lam Thao Goddess.
Looking back, I doubted whether the Goddess had appeared and asked me to go to her loft or it was just a ghost because nowadays, ghosts pretend to be Gods very easily.
I told myself: it's best to ignore it.
The next day, going to the temple, I felt so joyful as if I were a child visiting his parents after a long time.
However, I still tried to ignore the story about going to Lam Thao Goddess' loft.
Strangely, there was a voice like that of an eunuch in the past in my ear, urging:
"You should go up to the loft as Lam Thao Goddess is waiting for you."
Suddenly I had a feeling of fear, immediately covered my ears and went on...
At the entrance, I felt so dizzy and stumbled like a person entangled in the trap.
As I crawled up, the eunuch voice said: "The Goddess is waiting for you, why don't you come? You want to be punished?"
I quickly got up, going to the altar and said: "Father Sky and Mother Earth, my dear Goddess, I am just a normal humble person, thus, so afraid to climb to Goddess' loft because I don't want to create scandal. If you have sympathy for me, I'll toss the coins and please give me some instruction. I'll take the courage to go up to your loft"
After getting the approval from the Goddess, I went to the temple management to ask for permission.
In my heart, I still hoped they would reject me. There was a lady who told me the story of some females being punished when going there, yet, she still asked the manager to take me there.
The road to Lam Thao Goddess' loft was only 10 steps, however, it was as long as to the sky.
All my life, that was really a path that scared me the most.
When I reached the loft, my body wobbled as if I had had a heavy drink.
I held my hands sincerely praying the Goddess, then I sat in meditation.
I closed my eyes, letting my soul wander into the space.
The wood floor suddenly turned into a floating lotus, soft like white clouds drifting away...So surreal!
When my feet touched the ground, I breathed a sign of relief.
I rushed over to the management to thank them.
A lady in the management gripped my hand in tears, saying: "My dear, you are so blessed...I have been here for twenty years, but never dared to set foot on the loft. That's because I was scared..."
I turned to the loft, hold my hands and said in tears: "Thank you so much for your mercy. Thank you, Lam Thao Goddess..."