MỘT KÍ ỨC ĐẸP VỀ CÂU CHUYỆN LÀM CLIP CÔ BƠ THOẢI PHỦ


Dành cho các bạn thích tìm hiểu về ĐẠO MẪU VIỆT NAM
.........................
......................................

Một chiều tháng 6 (âm lịch), trước tiệc cô mấy bữa, khi xe của chúng tôi đến trước cửa đền thì trời bỗng đổ cơn mưa rào. 
Dù là tháng tiệc, nhưng chiều nay, đền cô khá vắng. Quán xá trước cổng đền mọc lên nhiều như nấm sau cơn mưa, còn khách thập phương thì thưa thớt. 
Tôi xuống xe, chợt nhớ ra mình còn quên chưa mua hoa trắng dâng cô. 
Tôi đi tìm khắp cả hai dãy hàng mới tìm được một chỗ bán huệ trắng. 
Thiệt may, bó huệ tôi chọn  lại rất ưng ý: nhành hoa mập mum múp như những ngón tay mềm mại của một nàng công chúa, sắc hoa trắng tinh, mùi hương thơm ngát...
 Ôm bó hoa trên tay, lòng tôi mừng khấp khởi, bước chân cứ nhẹ tênh...
 Cơn mưa chỉ ào qua, rồi tạnh hẳn, trời lại quang đãng như thường.
 Đến trước cửa đền, tôi dừng lại, sững sờ trước cảnh ngã ba sông: Sóng nước mênh mông, trời ửng hồng, mây bồng bềnh như những tấm rèm thiên nhiên, uốn lượn, mềm mại rủ xuống trần gian...
Ồ kìa! Thuyền ai ... đang rẽ mây lướt xuống, nhẹ nhàng chạm vào những con sóng bạc đầu đang dập dờn trên sông nước. 
Tôi lấy tay khẽ dụi mắt vì không biết mình đang  tỉnh hay mơ? 
 Tôi bất chợt nhìn thấy cô Bơ Thoải ngự trên chiếc thuyền rồng, nhìn cô tựa như một nàng thiên nga trắng muốt, yêu kiều, tay cô lướt nhẹ trên phím đàn thập lục.
Tai tôi  như nghe thấy giai điệu một bản tình ca buồn, với những cung bậc sâu lằng, hòa quyện vào không gian, lay động những bụi cỏ may uốn mình theo chiều gió, làm lay động  muôn nghìn con sóng nhẹ êm... của cả một vùng bến nước mênh mang...
 Cô Bơ cười, dịu dàng hỏi tôi:
- Tiểu yêu tinh, ngươi đến tìm ta có việc gì đó?
- Dạ. Cô ơi, ngày trước, cô nói: Sẽ cho con được giàu sang phú quý, nhưng con đợi hoài mà chả thấy...
 Cuộc hội thoại sau đó, diễn ra gần như trong clip " Cô Ba Bông và tiểu yêu tinh"...
   
Buổi đêm, sau khi clip ấy được up lên mạng, tôi mơ thấy cô Bơ về điện và khen tôi: " Tiểu yêu, ngươi diễn khá lắm... Ta hi vọng: Sau này, ngươi sẽ làm một bộ phim mang  tựa đề:" Huyền thoại cô Ba Bông"
Tôi hơi cúi đầu, đáp:
- Dạ. Bữa nay, con được cô khen là vì gặp may thôi ạ... Chứ con sức mọn, tài hèn nên con sợ...
 Cô khẽ phì cười, nói:
- Lạ chưa! Ngươi mà cũng biết sợ sao? Ta không không tin đâu nha- Cô ngừng giây lát, hạ giọng trầm ấm- Ngươi diễn xuất giỏi, lại viết kịch bản rất tốt ... nên người đời sẽ chẳng ai muốn tranh giành, hơn thua với ngươi đâu.... Thôi, cứ thế nhé...
 Nói rồi, cô biến mất, lẫn vào trong làn sương khói của màn đêm.
 Tôi chợt tỉnh giấc, nghĩ lại mà thấy nửa mừng nửa lo...

__________________________________________

One afternoon in June (Lunar Calendar) before the anniversary of Co Bo, when our car arrived in front of the temple, it started pouring down.
Although it was the month of Co Bo's anniversary, the temple was empty. The street stalls near the temple mushroomed after the rain, and the visitors are sparse.
I got off the car, suddenly remembering that I had forgotten to buy Co Bo white flowers.
I searched all the stores and managed to find one which sold white lilies.
Luckily, the bunch of flowers I bought were nice: the flowers were as big as the soft fingers of a princess and the fragrance was fresh.
Holding the bouquet of flowers in my hands, I felt so happy and my feet were as light as clouds.
The rain stopped and the sky was as clear as usual.
I stopped in front of the temple, stunned by the confluence of river: waves of immense water, blushing sky, clouds floating like natural curtains, winding over the earth.
Oh! Somebody's boat was going down the clouds, lightly touching the silver waves which were dangling on the river.

I rubbed my eyes because I did not know if I was awake or dreaming.
I suddenly saw Co Bo on a dragon boat, her looking like a white swan fairy, her hands gliding on the zither.
My ears seemed to hear the melody of a sad love song with deep emotions, blending into space, shaking the raflis trivialis bending in the wind and the gentle waves of the whole area.
Co Bo smiled, tenderly asked me:
- Little elf, what made you come to my door?
- Yeah, Master. Previously, you said you would bless me wealth; however, I waited for ages, yet, I was still not rich.
The conversation happened almost like the one in the clip "Co Ba Bong va tieu yeu tinh".

At night, after the clip was uploaded on the Internet, I dreamed of Co Bo, coming to my shrine and complimented me: "Little elf, you acted very well...I hope, in the future, you will make a movie entitled "Legend of Co Ba Bong".
I slightly bowed and replied:
- Yes. Today I was complimented because of luck only...I'm still green, so I'm afraid I can't...
Co Bo laughed, saying:
- Strange! You are also afraid? I do not believe it. - She paused for a moment and said with a low-pitched voice - You are good at acting and script writing...so nobody wants to compete with you. OK...
After saying it, Co Bo disappeared into the mist of the night.

I woke up. Thinking back, I felt so happy, yet, worried.




My Instagram

Copyright © MÙA HOA BÁCH HỢP. Made with by OddThemes