Hồi ức ngọt ngào
............................
Hồi mới yêu nhau, cậu ý thường hay bất ngờ gặp được một chị gái lạ rất quan tâm.
Tôi không ghen với những thể loại ý nhưng lại ghét cái tính hay cả nể, dễ tin người của bạn trai mình.
Bữa nọ, có một chị gái " chất lừ", chỉ vừa kết bạn trên fb xong là đã như thể thân nhau từ xưa lắm rùi.
Chị này like tất cả các tut của cậu ý kèm theo nhưng lời khen được tẩm ngọt bởi đường hóa học của Tàu khựa.
Không những thế bả còn tự nhiên kể lể các lịch trình công việc của mình trên các tút của bạn tui cứ như thể giữa hai người đã quan hệ khăng khít lắm ý.
Tôi tò mò vô trang của bả xem thì thấy có hình bả đang tựa vai rất thân thiết với một chàng trai trẻ ( có lẽ là bồ)
Khi tôi hỏi bạn mình thì được biết, chỉ là bạn mới kết hôm bữa, nhưng thấy rất quý mến cậu ý, liên tục gọi điện mời đi cà phê, cà pháo...
Thực sự lúc đó tôi rất "nóng mắt", nhưng khó chịu hơn cả là khi nghe bạn trai mình khen :" Chị ấy là người rất đàng hoàng".
Sự ngây thơ và dễ tin người của cậu ý làm tôi tức muốn chết lun.
Ở đời, làm gì có người đàn bà đàng hoàng nào mà cư xử như thế? Chỉ có BỰA mới lầy vậy thôi.
Tôi " nuốt cục giận" vô đáy lòng và bảo với bạn mình:
- Ừm. Chị này đàng hoàng đó, lại còn rất bồ kết cậu nữa. Cậu lo mà đáp lại tình cảm ấy cho xứng đáng nha. Mà không khéo ... lại thành cặp đôi hạnh phúc ý nhỉ?...
Nghe nói thế, bạn tôi giận lắm, nên thoát nig và khóa luôn, bỏ tôi lại một mình bơ vơ trên mạng.
Xem ra, cậu ý không chỉ bị tổn thương vì sự gán ghép "ác ý" đó, mà còn giận vì sự thiếu tin tưởng của tôi ở nơi cậu ý, nên tôi bị "xử" như thế cũng không oan.
Khi đó, tôi đang sẵn nỗi bực dọc trong người nên cũng kệ luôn.
Thỉnh thoảng, tôi cũng có vô fb, đảo mắt nhìn không thấy đèn của chàng sáng, chỉ khẽ thở dài rồi lại thoát nig.
Có điều, chưa bao giờ cậu ý giận lâu như thế.: Một ngày đêm rồi chứ phải ít đâu.
Tôi liền mở điện thoại, nhắn tin xin lỗi.Nhưng rồi dăm bảy tin đi mà chả thấy hồi âm.
Cơn gió cuối thu chợt thổi ào qua cửa sổ khiến toàn thân tôi lạnh toát, nổi cả da gà.
Tôi tựa vô cửa sổ, đưa mắt nhìn ra xa: Chỉ có đêm đen hun hút và tiếng tắc kè rên rỉ.
Không hiểu sao, lúc đó, tôi bỗng bật khóc, miệng mếu sẹo, khe khẽ: - Cậu thiệt quá đáng! Tớ đã xin lỗi cậu rùi mà... Tớ biết lỗi rồi... Tớ nhớ cậu lắm... Tớ sai rồi...
Tôi khóc một hồi rồi ngủ quên lúc nào chẳng hay.
Buổi sáng khi tỉnh dậy, soi vô gương thấy mắt mình sưng húp, bọng mắt mọng như hai con đỉa bự nằm vắt ngang, khiến tôi phát hoảng. Tôi suy nghĩ một hồi, chợt mắt lóe sáng vì một " sáng kiến" vụt qua.
Tôi khẽ mỉm cười và bắt tay vô " kế hoặc" ngay.
Tôi liền thảo một tin nhắn dài lê thê với nội dung:" Cậu à, mấy ngày qua, tớ buồn và nhớ cậu lắm, ngày quên ăn, đêm quên ngủ...
Vừa xong, tớ cân lại thấy hao mất hai kí rùi. Nếu cậu còn giận thêm nữa thì cứ đà này chỉ một tuần sau là tớ thành HỒN MA đó.
Nhưng cậu đừng vội mừng vì nghĩ là sẽ thoát được tớ nha. Tớ là CON MA bám dai như đỉa đấy, sẽ chẳng bao giờ chịu buông tha cho cậu đâu.
Dĩ nhiên là tớ cũng sẽ không làm hại cậu rùi, nhưng mà... đợi khi cậu có người yêu mới tớ mới hành động cơ.
Hì, mỗi lần cậu và và cô ý chung giường thì... tớ sẽ đi rủ một hội MA NHÍ đến la hét và khiêng cô ta mang bỏ vô nhà tắm...
Cứ thế diễn hoài, cậu sẽ ế vợ cả đời cho coi... kkkk"
Chả hiểu sao tin nhắn ý của tôi lại có sức mạnh khủng khiếp vì ngay sau đó, tôi vô fb thấy nig cậu ta đã sáng đèn.
Tôi liền hớn hở mở lời:
: - HỒN MA chào cậu nè. Cậu khỏe không? Hihi...
- Hì...
Lạ thiệt! Chỉ với bấy nhiêu con chữ " hihi, hì hì" mà sao tôi thấy ấm áp đến lạ kì.
Ở bên cậu ý, không biết cái nắng phương nam giờ này có màu gì, chứ còn bên tôi, cái nắng cuối thu vàng óng và ngọt lịm như mật ong ( hì giống như nụ hôn của cậu ý) khiến hồn tôi lâng lâng như thể người bị say zậy...
Ngay lúc này, tôi chỉ muốn được vòng tay ôm cậu ý từ phía sau và khẽ nói trong hơi thở nồng nàn: " HỒN MA lại đến ám cậu nè. Cậu thích không? Hihi.."
Yêu xa là thế... Các mem thấy thú vị không?
_________________________________
When we just fell in love, he usually met a stranger sister who cared for him a lot.
I am not jealous of this type of women, but I hate the naivety of my boyfriend.
One day, a female acquantaince just made friends with him on Facebook, yet she acted as if they had been rather close for a long time.
She liked all of his statuses and complimented on him in a "sweet like sugar" way.
Not only that, she also told about her schedule on all of my boyfriend's statuses as if they had known each other for long.
I was curious, so I went to her Facebook and saw a picture of her being very close with a young man (perhaps it was her lover).
When I asked my friend, he said she was only a new friend, yet quite fond of him so she constantly invited him out for a coffee.
Actually, at that time, I felt rather upset, yet, what was even worse was that my boyfriend compliemented: "She is a nice person."
His innocence and naivety made me irritated.
In the society, a nice lady would never behave like that. She must be a wicked person.
I "swallowed the anger" inside and told my friend:
- Mm. This lady is nice, and she is interested in you. You should respond to her heart. You guys will be a happy couple.
Hearing that, my friend was very angry, he logged out of his Facebook nick and locked it, leaving me alone on the Internet.
Apparently, he was not only hurt by my pairing up but also upset at my lack of trust in him, so it was fair for me to be treated like that.
At that time, I was irritated, so I ignored it.
Sometimes, I went to Facebook but I did not see his nick on, so I signed and logged out.
However, he was never angry for such a long time. It was one day already.
I opened the phone and apologized to him. But there was no reply.
The wind blew through the window, making my body shiver.
I reclined against the window, looking into the space. There was only deep black night and the moaning of geckos.
I suddenly burst into tears and sobbed softly: - You are so bad! I apologized to you...I know I was wrong...I am sorry...I miss you...
I cried for a while and fell to sleep.
When I woke up in the morning, my eyes looked puffy as if there were two big leeched lying across them, causing me to panic. I thought for a moment, my eyes turned bright because of an idea.
I smiled and started my plan.
I promptly composed a long message, saying: "For the past few days, I have been sad and missed you a lot.
I have just weighed and found out I have lost 2 kilos. If you are still angry, next week, I may become a ghost.
Do not rush to think that you can get rid of me. It's because I am a ghost that will follow you.
Of course, I will not harm you. I will wait until you have a sweetheart.
Every time, when you and your sweetheart go to bed, I will ask other children ghosts to scream and carry her to the bathroom...
Then you will be on the shelf forever...kkk"
I did not understand why my message had a strong power, because immediately after that, I found that his Facebook nick lighted up.
I immediately started the conversation:
- GHOST say hello to you. How are you? Hihi...
- Hihi...
Strange! Only a few words "hihi" could make my heart feel so warm.
In his place, I do not know what colour the sunlight of the South is, but in my place, the sunlight is as yellow as honeybee (like his kiss), making my soul as light as drunk people.
At this moment, I just want to wrap my arms around him from behind and say softly in a deep breath: "GHOST has come to haunt you. Do you like it? Hihi..."
Love in a long distance is like that. Are you interested?