Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ😍😍😍
............................
NĂM KHÔNG
............................
Với tôi, mẹ là người phụ nữ xinh đẹp và tốt nhất trên thế gian này.
Từ bé, tôi đã lớn lên trong vòng tay thương yêu của mẹ.
Mom yêu vừa là mẹ hiền vừa là người cha độ lượng và nhân từ.
Không biết có phải vì mẹ tôi mồ côi cha từ bé, lớn lên thiếu tình thương của người mẹ nên Người thấu hiểu nỗi lòng con trẻ và đã dành hết tình cảm cho tôi.
Mỗi bước đường tôi đi, mỗi bước trưởng thành của tôi đều in đậm dấu ấn của mẹ.
Mười sáu năm trôi qua: Có bao nhiêu ngày mưa? Có bao nhiêu ngày nắng? Có bao nhiêu đêm đông giá lạnh thấu xương? Có bao nhiêu quãng đường mưa trơn lầy lội ? Có bao nhiêu vũng ngập như ao giữa phố?... là có bấy nhiêu kí ức vui buồn bên mẹ yêu.
Vì tôi, mẹ đã nhiều lần rơi lệ: Những giọt lệ buồn, tủi cực, cô đơn... và cả những giọt nước mắt lấp lánh niềm vui.
Mẹ thương tôi đến nỗi khi nhìn tôi bị ấm ức, bị oan gia... trái tim mẹ như có ai bóp nghẹt, cổ họng mẹ nghẹn đắng, nước mắt tuôn trào.
Khi ở nhà, mẹ luôn dành cho tôi những gì tốt nhất. ( Ngay cả đôi dép đi vào nhà vệ sinh mẹ cũng chọn đi đôi ướt, để lại đôi khô ráo cho tôi vì mẹ sợ trời lạnh mà xỏ vô đôi dép ướt tôi sẽ dễ bị ốm.)
Ngày nào cũng thế, vào buổi sáng, mẹ thường hỏi tôi: " Con yêu, hôm nay, con thích ăn món gì để mẹ đi chợ mua về cho con nào..."
Có lần, tôi bất chợt hỏi mẹ: " Mẹ ơi, sao mẹ không mua món đồ mình thích ăn mà cứ phải vì con như thế?" Mẹ vuốt nhẹ tóc tôi, cười thật hiền: " Vì món ngon gì mẹ cũng được thưởng thức rồi... chỉ có con là còn nhiều món chưa được nếm thử thôi...."
Sau này, tôi mới biết: Mẹ nói thế để tôi yên tâm... chứ ngày trước, khi sinh ra tôi, mẹ vất vả lắm... làm gì dám ăn ngon, mặc đẹp bao giờ.
Lúc tôi còn nhỏ, mẹ săn sóc, chăm lo cho tôi đủ điều, dạy tôi phải tránh xa điều này, điều kia... nhưng nay, tôi đã lớn khôn, mẹ lại bảo tôi: : " Con nên đối diện với tất cả mọi chuyện... Hãy cố gắng vượt qua để sau này, con không còn phải lo sợ trước bất cứ khó khăn, trở ngại nào nữa..."
Không chỉ vói tôi mà với người đời, mẹ luôn rộng lượng, vị tha cho dù họ là kẻ đã lừa tiền bạc hay gieo vạ oan gia vì lòng đố kị, ghen ghét, thậm chí có kẻ còn muốn đẩy mẹ vào chỗ chết.
Năm 2009, mẹ tôi để dành được một khoản tiền đủ để mua đất xây điện thờ Chúa nhưng rồi vì thương người mà bị lừa hết sạch.
Có một đệ tử đến ôn nghèo kể khổ, muốn mẹ tôi giúp số tiền đó để chạy sổ đỏ và mua thêm thửa đất bên cạnh. Cô ta thề thốt trước cửa điện là sẽ cắt đất để mẹ tôi xây điện ngay sau khi thương vụ hoàn thành. Nhưng rốt cuộc, mảnh đất mà cô ta đem " nhử" mẹ tôi là của bố đẻ cô mình và ổng đã lấy lại vì nghe tin con gái mình vỡ nợ.
Khi đến nhà đòi nợ, ổng còn nói với mẹ tôi rằng: " Cô cứ đi giết nó mà lấy tiền, chứ tôi không có trách nhiệm gì cả."
Thế là cô ta đã lấy đi không chỉ một số tiền lớn mà còn lừa mất luôn cả giấc mơ mua đất xây điện của mẹ tôi.
Sau đó, nhiều người khuyên nên đưa chuyện này ra pháp luật nhưng mẹ đã không làm với một lí do là: Hãy cho cô ta một cơ hội...
Hồi ấy, tôi còn khá nhỏ nhưng tôi cũng phần nào hiểu được nỗi buồn đau của mẹ.
Tôi ôm chặt lấy mẹ, nói trong nước mắt: " Mẹ ơi, sao mẹ phải nhân từ với một người xấu xa như thế?..."
Mẹ vòng tay ôm tôi chặt hơn, khẽ nói: " Mẹ làm điều ấy là vì con, vì mẹ muốn sau này, con được may mắn và luôn có quý nhân che chở. .."
Nay lớn khôn rồi, tôi mới hiểu được ý nghĩa câu nói của mẹ: Mẹ luôn làm tất cả vì tôi.
Mẹ ơi! Con nợ mẹ thiệt nhiều... Con hứa sẽ cố gắng sống thật tốt để mẹ không còn rơi lệ vì con.
Con mong sao những tháng ngày tới thật bình yên để mẹ của con được vui vẻ, khỏe mạnh và tỏa sáng...
Nếu có kiếp sau, con nhất định sẽ đi tim... để lại được là con của mẹ. I love mom.
______________________________________________
For me, mothers are the
most beautiful and kindest woman in the world.
Since childhood, I have
grown up in the loving hands of my mother.
My mom is both a kind
mother and father in my mind.
Because my mother is an
orphan whose father was dead and she has grown up without the love of mother,
she understands the heart of the child and devotes all the love to me.
Every step I go, every
step of my maturity has strong imprint of my mother.
Fifteen years have
passed by: How many rainy days? How many sunny days? How many cold winter
nights? How many miles of slippery rain? How many ponds in the middle of the
city?
are the number of happy
and sad memories with my mother.
Because of me, my
mother has many tears: tears of sadness, misery, loneliness and tears of shiny
joy.
My mother loves me to
such a degree that when she saw me suffering from injustice, her heart was like
being strangled, her throat was bitter and her tears were flowing.
When at home, she
always gives me the best things. (Even for the slippers which are used in
bathrooms, she chooses to wear wet ones and leaves the dry ones for me because
she is afraid that I might be sick when wearing wet slippers in winter)
Every day in the
morning, she often asks me: “Baby, today, what kind of food do you like?”
Once, I asked my
mother: “Why don’t you buy something you like instead of buying things I like?”
She stroked my hair and
smiled so tenderly: “Because I have eaten lots of delicious food. Only you
haven’t been able to taste a lot of food.”
Later I know that she
said so in order to make me feel reassured. Since I was born, she has
experienced a lot of hardship so she does not dare to eat delicious food and
wear beautiful clothes.
When I was little, she
took care of me and taught me to stay away from bad things…Yet now I have grown
up, she has told me that I should face all the things that come to me so that I
won’t be afraid of any hardship in the future.
Not only to me but to
other people, my mother is very kind and altruistic even though they conned my
mother out of money or harmed my mother because of jealousy. They even pushed
my mother into death.
In 2009, my mother
saved enough money to buy the land to build a shrine to the saints. But someone
conned her out of all money.
One of the disciples
who came to my mother’s shrine wanted my mother to help her obtain the orginal
land use rights certificate and buy more land. She swore that she would give my
mother some land to build the shrine after the mission was completed. But
eventually, the land that she told my mother about was her father’s and he took
it back when his daughter was insolvent.
When my mother came to
collect the debt, he even told my mother: “You can kill my daughter to collect
the debt. I have no responsibility.”
Then she not only took
a large amount of money from my mother but also stole the dream of buying land
to build a shrine.
Then my mother was advised
to bring this to the court but she did not do it for a reason: Give her a chance…
At that time, I was
small but I partly understood the sadness of my mother. I hugged her tightly,
saying in tears: “Mom, why do you have to be kind to such a bad person?”
My mom wrapped her arms
around me tighter and said softly: “I do it because of you. I want you to be
protected and always have good people to help you.”
Now, I have grown up, I
understand the meaning of my mother’s words: My mother always do everything for
me.
Mommy! I owe you a lot…
I promise to try to live well do you do not have to cry because of me.
I wish you will be
happy, healthy and bright.
If there is the afterlife,
I will definitely be your daughter one more time.