KÍ ỨC TUỔI HỌC TRÒ: TẤM ÁO CỦA MẸ


Ai trong chúng ta cũng có những kỉ niệm rất đáng nhớ về mẹ, tôi cũng thế.
.................................
...............................

Hồi đó, mẹ tôi thường xuyên đi lễ xa, nên mẹ phải gửi tôi sang bà hàng xóm.
Một bữa, cũng tiết trời cuối thu, gió heo may se lạnh., mẹ tôi đi lễ qua ngày hôm sau mới về được.
Cả ngày, tôi chạy nhảy nô đùa nên vẫn vui vẻ. Chỉ đêm về, tôi ra ban công nhìn xuống con đường nhỏ trước nhà, chợt cảm thấy rất buồn và nhớ mẹ:
- Mẹ ơi, giờ mẹ đang làm gì thế?Con nhớ mẹ lắm...hụ hụ...
- Con à, vô đi ngủ đi, mai còn dậy sớm đi học nha.- Bà giục tôi vô nhà đi ngủ.
- Dạ. Con biết ròi ạ.
Tôi vô giường nằm cạnh bà, nhưng cứ trằn trọc mãi không sao ngủ đươc... bởi tôi như thiếu một cái gì đó rất quan trọng.
- Ủa! Tôi khẽ reo lên sung sướng vì chợt nghĩ ra một ý...
Tôi vô trong, mở tủ lấy chiếc áo của mẹ mới thay hồi sáng vẻ thích thú, đưa lên mũi hit hít rồi vô giường ôm chặt nó, nhắm mắt lại để thả hồn vô một giấc mơ đẹp...
Tôi quay sang nói với bà:
- Bà ơi, con tìm thấy  "thuốc an thần" rùi, con nhất định sẽ ngủ ngon và mơ đẹp ạ.
- Ừ, con ngoan lắm... Ngủ ngon nha.- Bà dịu dàng xoa đầu tôi và nói.
Tôi vâng dạ và thiếp đi trong một giấc ngủ nhẹ nhàng...
 Năm tháng qua đi, nay tôi đã lớn khôn rồi, nhưng vẫn giữ mãi chiếc áo như thế y nguyên ( không giặt) như thể một " bảo bối" zậy, bởi nó là một kỉ vật vô cùng đáng nhớ của tôi.
Người ta nói:" ĐI KHẮP THẾ GIAN KHÔNG AI BẰNG MẸ " quả là rất đúng.
Tôi bất giác gọi rất to::
- Mẹ ơi! Con yêu mẹ! I LOVE YOU. ILOVE YOU...HỊ HỊ HỊ...

___________________
In the past, my mother often went to temples which were far away, so she had to have the neighbor look after me.
One day, when the weather was cold, my mother had to go to temples and returned the next day.
During the day, I played so happily. At night, I went to the balcony looking down the road in front of the house, I suddenly felt very sad and missed my mother.
- Mom, what are you doing now? I miss you so much.
- Go to bed early. Tomorrow you have class. - The neighbor asked me.
I went to bed, but found it hard to sleep because I was missing something important.
Oh, I shouted happily because of a thought...
I went in, opened the closet to get the shirt which my mother had worn the previous day, put it near my nose and tried to smell it and closed my eyes to let me go into a beautiful dream.
I turned to the neighbor:
- Grandmom, I have found my own tranquilizer. I will sleep tight and have beautiful dreams.
- Good girl. Sleep well - She rubbed my head and said.
I replied to her and went into sleep.
Over the years, I have grown up, yet I still keep the shirt untouched (not washing) as a treasure because it was such a lasting memory to me.
People say: "Go around the world, your mum is still the best" and it's true.
I suddenly burst out:
- Mom! I love you!






My Instagram

Copyright © MÙA HOA BÁCH HỢP. Made with by OddThemes